Bao lâu thì Phật giáo Việt Nam mới có dược một bậc thầy như Thầy Tuệ Sỹ? Tôi không biết và cũng không ai biết, nhưng bằng vào những gì dã nhìn thấy và trải qua trong hơn nửa thế kỷ cuộc dời mình, tôi biết rằng hẳn phải là lâu lắm. Một bậc Thầy với tất cả những phẩm tính từ bi, trí tuệ và vô úy như Thầy, chính là sự biểu hiện sáng ngời của tinh thần Chánh pháp giữa cuộc sống trần tục này, quả thật có thể nói là hiếm hoi như hoa ưu-dàm-bát. Vì thế, từ sâu thẳm trong tâm tư, tôi luôn thấy vui mừng và hết sức biết ơn vì sự hiện hữu của Thầy cho thế hệ của chúng tôi cũng như những thế hệ tiếp nối. Sự hiện hữu của Thầy, như tôi dã từng nói, giống như một chất keo tự nhiên gắn kết anh em cư sĩ chúng tôi, người di trước, kẻ bước theo sau, trên cùng chung một con dường tu tập và phụng sự. Với chúng tôi, hình bóng Thầy dù dang ở bất cứ nơi dâu vẫn như dang soi dường chỉ lối, vẫn như chỗ dựa tinh thần vững chắc và an ổn cho chúng tôi mỗi khi dối diện với sóng gió cuộc dời.
Những lời dạy của Thầy dược thu thập trong sách này không hoàn toàn mới. Từ lâu lắm, chúng tôi dã dược học hỏi từ những bài giảng rải rác của Thầy hay qua các tác phẩm kinh luận mà Thầy chấp bút. Hơn thế nữa, hành trạng của Thầy còn là bài học thân giáo sống dộng và bao quát hơn nhiều. Thế nhưng, cùng những nội dung giáo pháp ấy, cũng với tinh thần từ bi vô úy dó, trong tập sách mỏng này còn gửi gắm cả tình thương mênh mông của Thầy dành cho tuổi trẻ. Cho nên, từng câu chữ, từng lời dạy, không còn là những khuôn thước hay giáo diều nghiêm khắc, mà như những lời êm dịu của người cha hiền từ muốn nhắn nhủ, khuyên bảo các con. Những lời dạy như vậy, nếu không dến dược với các thế hệ di sau thì hẳn là có một phần lỗi rất lớn của chúng tôi, những người dã may mắn nhận dược sự giáo dưỡng từ thầy, dù là trực tiếp hay gián tiếp.